Chào mừng bạn đã quay trở lại với chuyên mục quản trị công ty luật của tôi sau khi bạn có thể đã đọc qua những chủ đề thú vị khác trong quyển sách Hướng dẫn khởi nghiệp với nghề luật sư của tôi. Xin mời bạn tiếp tục tham khảo một chủ đề khác cũng rất thú vị của quyển sách này nhé.
……………………..
Một cách phân chia thu nhập phổ biến tại Việt Nam là dựa trên tỷ lệ phần trăm vốn góp của từng luật sư thành viên. Cách này tương đồng với cách phân chia lợi nhuận trong công ty trách nhiệm hữu hạn được thành lập theo pháp luật về doanh nghiệp, thay vì sử dụng cách công ty hợp danh (partnership) phổ biến ở các công ty luật trên thế giới.
Theo phương pháp này, thu nhập của từng luật sư thành viên phụ thuộc vào năng lực chuyên môn, thâm niên hành nghề, kinh nghiệm làm việc trong công ty luật, tầm ảnh hưởng và số lượng khách hàng. Các luật sư thành viên sẽ thỏa thuận với nhau về tỷ lệ phần trăm vốn góp của mỗi người vào vốn điều lệ của công ty luật.
Tính toán thu nhập của từng luật sư thành viên bằng cách lấy tổng doanh thu trong kỳ trừ đi toàn bộ chi phí phát sinh trong kỳ của công ty luật. Số tiền còn lại sau khi trừ thuế thu nhập doanh nghiệp sẽ được phân chia cho các luật sư thành viên theo tỷ lệ phần trăm vốn góp của mỗi người. Sau đó, các luật sư thành viên sẽ đóng thuế thu nhập cá nhân trên phần thu nhập mà họ nhận được từ đầu tư vốn.
Luật sư thành viên mới tham gia vào công ty luật sẽ được các thành viên cũ nhượng lại một tỷ lệ phần trăm vốn góp theo quyết định của hội đồng luật sư thành viên tại từng thời điểm.
Cách phân chia thu nhập này là một cách công bằng để đánh giá đóng góp của từng luật sư thành viên vào công ty luật. Đồng thời, nó cũng khuyến khích sự phát triển và tăng trưởng của công ty luật, vì các luật sư thành viên sẽ cố gắng để đạt được thành tích tốt hơn và đóng góp vào sự phát triển của công ty luật, để tăng thu nhập cho bản thân và các thành viên khác.
Một ưu điểm nổi bật của cách phân chia thu nhập này là nó dễ tính toán và có thể điều chỉnh mức thu nhập của từng luật sư thành viên sao cho phù hợp nhất với năng lực chuyên môn, thâm niên, kinh nghiệm, tầm ảnh hưởng, số lượng khách hàng của mỗi người trong thời gian đầu của công ty luật khi mới thành lập và trong giai đoạn hoạt động ngắn sau đó.
Tuy nhiên, cách phân chia thu nhập này cũng có một số bất lợi có thể gây cản trở sự phát triển của công ty luật trong tương lai như sau:
- Mặc dù việc phân chia thu nhập theo tỷ lệ phần trăm phần vốn góp thường được các luật sư thành viên đồng thuận một cách dễ dàng ngay từ thời điểm thành lập công ty luật, nhưng năng lực chuyên môn, mức độ thâm niên, kinh nghiệm hành nghề, tầm ảnh hưởng, số lượng khách hàng của các luật sư thành viên không phải là không thay đổi. Thay đổi này phụ thuộc vào khả năng, năng lực, sự may mắn và thiết tha công việc của từng luật sư thành viên trong suốt quá trình hành nghề nhiều năm sau đó. Do đó, những thỏa thuận giữa các luật sư thành viên tại thời điểm thành lập công ty luật không chắc sẽ còn hợp lý sau một thời gian, chẳng hạn như từ 03 đến 04 năm sau ngày công ty luật được thành lập. Thực tế cho thấy, ở những thời điểm sau này, việc thảo luận để tất cả luật sư thành viên đồng thuận cho việc thay đổi tỷ lệ vốn góp ban đầu và quyết định thay đổi tỷ lệ góp vốn như thế nào để được xem là hợp lý nhất cho tất cả các bên luôn là vấn đề khó khăn cho các luật sư thành viên. Đôi khi, giữa các luật sư thành viên có thể xảy ra tranh cãi gay gắt dẫn đến không thể đi đến thống nhất, vì ngay từ đầu các luật sư sáng lập đã không quy định tiêu chí nào một cách rõ ràng cho những thay đổi như thế.
- Trong công ty luật, việc phân chia thu nhập cho các luật sư thành viên không phải là điều dễ dàng, đặc biệt là khi có sự thay đổi thành viên. Vấn đề này có thể xuất hiện khi có luật sư mới tham gia hoặc khi hội đồng luật sư quyết định đề bạt một số luật sư từ những nhân viên làm công ăn lương trong công ty. Khi đó, các luật sư thành viên hiện tại phải đối mặt với câu hỏi là họ phải nhượng lại bao nhiêu phần trăm vốn góp và ai trong số họ sẽ là người phải nhượng lại. Tuy nhiên, không có gì đảm bảo rằng người có nhiều vốn góp hơn sẽ nhượng lại tỷ lệ phần trăm vốn góp nhiều hơn và ngược lại.
Vấn đề này không chỉ phát sinh sau một thời gian hoạt động mà còn có thể hình thành từ lúc có luật sư mới tham gia. Tuy nhiên, tỷ lệ phần trăm phần vốn góp không phải là bất biến và sẽ thay đổi theo thời gian tùy thuộc vào năng lực chuyên môn, mức độ thâm niên, kinh nghiệm hành nghề, tầm ảnh hưởng và số lượng khách hàng của các luật sư thành viên.
Việc thảo luận để tất cả luật sư thành viên đồng thuận cho việc thay đổi tỷ lệ vốn góp ban đầu và quyết định thay đổi tỷ lệ góp vốn như thế nào để được xem là hợp lý nhất cho tất cả các bên luôn là vấn đề khó khăn. Đôi khi, giữa các luật sư thành viên có thể xảy ra tranh cãi gay gắt dẫn đến không thể đạt được thỏa thuận. Vì vậy, các luật sư sáng lập công ty luật nên quy định rõ ràng tiêu chí cho những thay đổi như thế và các luật sư thành viên cần thường xuyên cập nhật và thảo luận để giải quyết các vấn đề phát sinh.
- Một bất lợi khác của cách phân chia thu nhập này là không khuyến khích các luật sư thành viên có phần trăm vốn góp ít nhất và các luật sư thành viên có phần trăm vốn góp nhiều nhất phấn đấu trong công việc. Điều này dễ dàng nhận thấy vì cả hai nhóm đối tượng này thường không tập trung làm việc vì mỗi đối tượng đều có lý do riêng để dễ dàng mất đi mục tiêu và động lực phát triển công ty luật.
Những luật sư thành viên có phần trăm vốn góp ít nhất sẽ nghĩ rằng, nếu họ làm nhiều việc đến đâu thì cũng chẳng được thêm được bao nhiêu tiền. Trong khi đó, những luật sư thành viên có phần trăm vốn góp nhiều nhất lại nghĩ rằng họ không cần phải làm nhiều như vậy, có làm ít thì vẫn được hưởng nhiều. Điều này sẽ khiến họ có xu hướng thụ động trong công việc, để cho các luật sư thành viên khác làm việc để rồi họ cũng được hưởng nhiều hơn.
Ngoài ra, cách phân chia thu nhập này còn tạo ra tâm lý ly khai của một số luật sư thành viên, là những người có năng lực thực sự nhưng lại không thể thi thố tài năng của mình và không nhận được thành quả tương xứng cho công sức lao động miệt mài mà họ đã bỏ ra cho công ty luật.
Tóm lại, theo cách phân chia thu nhập này, các luật sư thành viên sẽ thỏa thuận với nhau về tỷ lệ phần trăm vốn góp và tính toán thu nhập bằng cách trừ chi phí phát sinh của công ty. Cách này có ưu điểm là công bằng và khuyến khích sự phát triển của công ty luật, tuy nhiên cũng có bất lợi khi năng lực của các luật sư thành viên thay đổi theo thời gian và có thể không hợp lý sau một thời gian nào đó.
Bài viết này của tôi được viết chủ yếu dựa vào những kiến thức pháp luật bao quát mà tôi đã được học ở trường đại học cũng như những kinh nghiệm hành nghề luật sư chuyên sâu của tôi trong gần 25 năm qua. Nếu bạn thấy rằng những thông tin chia sẻ của tôi ở trên là hữu ích cho việc theo đuổi đam mê với nghề luật sư của bạn, xin hãy ủng hộ tôi bằng một cú click chuột vào website này nhé www.phuoc-partner.com. Cám ơn bạn rất nhiều và chúc bạn thành công chinh phục nghề luật sư của mình. Xin chào bạn.