Cách 7: Cách phân chia thu nhập dựa vào thâm niên của luật sư thành viên

Chào mừng bạn đã quay trở lại với chuyên mục quản trị công ty luật của tôi sau khi bạn có thể đã đọc qua những chủ đề thú vị khác trong quyển sách Hướng dẫn khởi nghiệp với nghề luật sư của tôi. Xin mời bạn tiếp tục tham khảo một chủ đề khác cũng rất thú vị của quyển sách này nhé.

………………….

Đây là một cách phân chia thu nhập truyền thống rất phổ biến trong các công ty luật có uy tín trên toàn cầu. Theo đó, việc phân chia thu nhập giữa các luật sư thành viên chủ yếu dựa trên mức độ thâm niên của họ trong công ty luật. Cụ thể, công ty luật sẽ có một số mức thu nhập, phụ thuộc vào mức độ thâm niên của từng luật sư thành viên, ví dụ như: thâm niên từ 1 đến 4 năm sẽ thuộc cấp độ 1; thâm niên từ 5 đến 8 năm sẽ thuộc cấp độ 2; thâm niên từ 9 đến 12 năm sẽ thuộc cấp độ 3; và trên 12 năm sẽ thuộc cấp độ 4.

Ưu điểm chính của cách phân chia thu nhập này là giúp xây dựng lòng trung thành của các luật sư thành viên đối với công ty luật. Thời gian làm việc của các luật sư thành viên càng dài, thu nhập của họ càng tăng. Do đó, họ sẽ cảm thấy yên tâm về thu nhập và công việc, không còn chịu áp lực phải tìm kiếm doanh thu từ khách hàng hoặc cạnh tranh khốc liệt với các đồng nghiệp khác trong việc tìm kiếm và thực hiện các công việc pháp lý cho khách hàng. Mọi người chia sẻ công việc pháp lý của khách hàng để gia tăng doanh thu chung của công ty luật và từ đó mọi người sẽ nhận được thu nhập dựa trên mức độ thâm niên của từng người trong công ty luật, như đã thỏa thuận trước đó.

Cách phân chia thu nhập theo thâm niên trong công ty luật có thể giúp tạo động lực cho nhân sự, tuy nhiên, nó cũng có một số bất lợi. Một trong số đó là không ghi nhận được sự cố gắng của từng cá nhân và dẫn đến tình trạng một số luật sư ỷ lại, không cố gắng để đạt được thành công chung của công ty luật. Hơn nữa, chính sách này cũng gây khó khăn trong việc giữ chân nhân sự trẻ, vì họ phải chờ đợi rất lâu để được tăng lương.

Để giảm thiểu tác động bất lợi của cách phân chia thu nhập này, có một giải pháp khả dĩ là quy định một độ tuổi tối đa cho các luật sư thành viên trong công ty luật, chẳng hạn như 62 tuổi đối với nam và 60 tuổi đối với nữ. Sau khi đạt độ tuổi này, họ sẽ không được tăng thêm thâm niên nữa và thu nhập của họ sẽ giảm dần theo thời gian. Các công ty luật có thể áp dụng chính sách này một cách linh hoạt, đồng thời đảm bảo tuân thủ quy định pháp luật về lao động.

Tuy nhiên, cũng cần lưu ý rằng mức giới hạn về độ tuổi này không nên quá thấp, vì điều này có thể ảnh hưởng đến quyền lợi của các luật sư thành viên và nhân viên. Hơn nữa, để giữ chân nhân sự trẻ, công ty luật cũng nên có những chính sách khác như đào tạo và phát triển nghề nghiệp, tăng cường cơ hội thăng tiến và nâng cao mức lương. Điều này sẽ giúp đẩy mạnh năng suất và tăng cường sự phát triển.

Tóm lại, đây là cách phân chia thu nhập trong các công ty luật truyền thống trên thế giới, dựa trên mức độ thâm niên của các luật sư thành viên. Việc này giúp xây dựng lòng trung thành của nhân sự và không còn áp lực tìm kiếm doanh thu từ khách hàng hoặc cạnh tranh khốc liệt với các đồng nghiệp khác. Tuy nhiên, cách phân chia này cũng có một số bất lợi, ví dụ như không ghi nhận được sự cố gắng của từng cá nhân và gây khó khăn trong việc giữ chân nhân sự trẻ. Để giảm thiểu tác động bất lợi này, có thể quy định một độ tuổi tối đa cho các luật sư thành viên, đồng thời áp dụng những chính sách khác như đào tạo, phát triển nghề nghiệp, tăng cường cơ hội thăng tiến và nâng cao mức lương.

Bài viết này của tôi được viết chủ yếu dựa vào những kiến thức pháp luật bao quát mà tôi đã được học ở trường đại học cũng như những kinh nghiệm hành nghề luật sư chuyên sâu của tôi trong gần 25 năm qua. Nếu bạn thấy rằng những thông tin chia sẻ của tôi ở trên là hữu ích cho việc theo đuổi đam mê với nghề luật sư của bạn, xin hãy ủng hộ tôi bằng một cú click chuột vào website này nhé www.phuoc-partner.com. Cám ơn bạn rất nhiều và chúc bạn thành công chinh phục nghề luật sư của mình. Xin chào bạn.